Home » giaohoi
Ngày giỗ chung! (Lễ các thánh Nam Nữ)
Vâng, thánh là sống và làm theo Lời giáo huấn của Đức Kitô. Thưa quý vị, có nhiều cách suy tư về các thánh, thánh có nghĩa là người ấy thuộc trọn về Thiên Chúa, có thể nói là cả hồn lẫn xác.Vâng, vì thế Lễ các thánh là một niềm vui trọn vẹn trong cả một năm phụng vụ, ngoại trừ các Lễ thuộc về ơn cứu chuộc, mừng kính trọng thể về Mầu Nhiệm Cứu Độ của Đức Giêsu-Kitô, Đấng là Đầu, là Trưởng Tử, làm cho con người nên thánh. Vì vậy, nên thánh là đích điểm của đời sống đức tin Kitô hữu, đích đến phải là thánh, dù là được tuyên hay không. Việc tuyên thánh, hay phong thánh chính là sự công bố công khai, cách chinh thức sự nhìn nhận của Giáo Hội, hầu treo gương mưu ích cho nhân loại, mục đích là để vinh danh Thiên Chúa và mưu ích cho các linh hồn. Vì một linh hồn nên thánh, thì cả triều thần thiên quốc, chứ không riên gì trần thế vui mừng.Vì, một người tội lỗi ăn năn trở lại thì hơn chín mươi chín người công chính không cần sám hối ăn năn. Hoặc là, trên trời sẽ vui mừng vì một người tội lỗi trở lại cùng Chúa.
Theo đó, lễ các thánh Nam Nữ chính là một dịp để mừng kính các thánh, đồng thời nhắc nhở người Kitô hữu phải nên thánh.
Vì vậy, muốn nên thánh thì chúng ta phải đi con đường thánh thiện của Tin Mừng, không còn cách nào khác. Nhưng, tại sao phải nên thánh ? Thưa, từ “Thánh” có nghĩa là Thiên Chúa, Thiên Chúa là Đấng cực Thánh, nên chi Ngài muốn cho phàm nhân trở nên thánh. Vì vậy, Ngài đã thánh hóa con người bằng ơn cứu chuộc, nuôi dưỡng con người bằng Lời giáo huấn và Thánh Thể Đấng cứu thế , và hun đúc họ bằng sự can đảm của tình yêu Thánh Linh. Như vậy, Thiên Chúa là Đấng yêu thương, nguồn mạch của mọi ân sũng, muốn thánh hóa con người từng giây, từng phút một, để con người được nên thánh. Thánh là ân sũng siêu nhiên được ban cho con người hữu hình. Như vậy, thánh là sự mời gọi của Thiên Chúa, để con người được thông phần vào vinh quang của Thiên Chúa. Tóm lại, không có Thiên Chúa thì không có thánh, như vậy, vũ trụ không có sự sống, bởi vì không có tình yêu. Cả vũ trụ sẽ bao trùm sự chết, và như vậy, không có sự sinh tồn, lúc đó mất hết nguồn sống. Nên chi, việc nên thánh cần thiết biết bao !
Như vậy, thêm một định nghĩa nữa là: thánh là sự bảo tồn sự sống từ Thiên Chúa là nguồn sống duy nhất, mà Thiên Chúa làm chủ, nên chi không một thế lưc nào làm tiêu vong. Vì vậy, thánh là làm cho người khác được sống, có sự sống.
Nhưng thánh là sống mật thiết với Thiên Chúa, để múc lấy nguồn sống, nguồn ân sũng siêu nhiên, hầu trao ban cho nhân thế. Vì vậy, các ngài đã hiện diện hữu hình trên dương gian, để minh chứng về điều đó, nay không còn sống bằng thân xác hữu hình, nhưng bằng linh hồn siêu nhiên, đã trở nên hy lễ tinh tuyền trước nhan thánh Thiên Chúa. Vì vậy, các thánh là những thánh phần cầu bàu rất có thế giá trước Thánh Nhan Thiên Chúa.
Vâng, đứng đầu các thánh phải kể là Đức Giêsu-Kitô, Con Một Thiên Chúa, Đấng đã tự hạ mình vâng lời cho đến chết, và chết trên thập giá. Theo sau đó là Đức Trinh Nữ Maria, Mẹ của Người, Đấng Đồng Công Cứu Chuộc. Bên cạnh là thánh Cả Giuse, Đấng công chính. Vì vậy rõ ràng, Thánh Gia là mẫu gương gia đình nên thánh, và là môi trường đào tạo các thánh.
Vâng, mẫu gương Thánh Gia quả là mẫu mực nên thánh cho muôn thế hệ, muôn muôn người.Nhìn lại gương các thánh, chúng ta thấy có mẫu gương nào đứng ngoài “GƯƠNG CHÚA GIÊSU” ? Gương nên thánh đầu tiên chính là “GƯƠNG CHÚA GIÊSU”. Vì nên thánh, có nghĩa là làm gương sáng, làm gương cho kẻ khác noi theo để đến cùng Thiên Chúa là Đấng Thánh, thì đó là nên thánh. Vì vậy, nên thánh trong mọi hoàn cảnh, mọi trường hợp. Không có tiêu chuẩn để nên thánh, nhưng phải có “ĐIỀU KIỆN” nên thánh. Vâng, điều kiện nên thánh, chính là “Tám Mối Phúc Thật”.
Vâng, thưa quý vị, tại sao gọi là “Phúc Thật”? Thưa, “PHÚC THẬT” có nghĩa là: Cái Phúc ấy xuất phát từ chân lý. Điều gì xuất phát từ “Chân Lý” thì đó là sự thật. Vì vậy, cái “PHÚC” mà xuất phát từ chân lý, gọi là “PHÚC THẬT”.
Vì vậy, chính Chúa Giêsu là Đấng làm cho con người được nên thánh đã đọc “Tuyên Ngôn các thánh” đó là: Tám Mối Phúc Thật, chính là điều kiện nên thánh. Vì khời đi từ bài đọc I hôm nay (Kh 7, 2-4 : 9-14). Cho thấy, mọi chi tộc Israel đều được cứu độ, Mười Hai chi tộc Israel, tổng cộng con số là một trăm bốn mươi bốn ngàn người. Nhưng trong Thánh Kinh, con số bốn được chỉ cho nhân loại (thế giới), con số ngàn được chỉ cho thời gian lâu dài. Như vậy, con số một trăm bốn mươi bốn ngàn, (144.000) là con số tượng trưng để tăng dần mãi mãi. Có nghĩa là cả nhân loại đều được cứu độ theo hành trình lịch sử cứu độ được bắt nguồn từ dân tộc Israel, là dân tộc đại diện cho niềm tin Kitô.
Theo đó, các thánh là ai ? Thưa đó, chính là “GIÁO HỘI KHẢI HOÀN”. Họ là những người đã đến, sau khi trải qua từ những cơn thử thách lớn lao. Họ chính là những người đã giặt trắng áo mình trong Máu Con Chiên (Kh 7, 14).
Như vậy, “Con Chiên” là ai ? Thưa, chính là Đức Giêsu-Kitô, Đấng cứu độ trần gian. Vậy, “Máu Con Chiên” chính là sự cứu độ từ Chúa Giêsu.
Bài đọc II, (1 Ga 3, 1-3), cho chúng ta thấy, “…Thiên Chúa Cha đã yêu thương chúng ta thế nào… Nhưng, thế gian đã không nhận biết chúng ta, vì thế gian đã không nhện biết Chúa Cha (c 1). Anh em thân mến , hiện giờ chúng ta là con Thiên Chúa, nhưng chúng ta sẽ như thế nào, điều ấy chưa được bày tỏ. Chúng ta biết rằng, khi Đức Kitô xuất hiện, chúng ta sẽ nên giống như Người, vì Người thế nào, chúng ta sẽ thấy Người như vậy. Phàm ai đặt hy vọng như thế vào Đức Kitô, thì làm cho mình nên thanh sạch như Người là Đấng thanh sạch” (c 2- 3).
Rõ ràng, không có Đức Kitô, thì không có thánh. Không có thánh thì không có tình yêu, không có tình yêu thì không có sự sống. Nhưng, Thiên Chúa là nguồn sống, nên chi, Thiên Chúa đã ban Đức Kitô cho nhân loại.
Vì thế, điều kiện nên thánh chính là Lời TUYÊN NGÔN của Đức Kitô. Chính là Tám Mối Phúc Thật. Vì thế, Tám Mối Phúc Thật, không còn khó hiểu nữa, bởi những ngôn từ đi “ngược” thế gian.
- Thứ nhất : Lòng khó khăn, nghèo khó, túng thiếu.
Bởi vì cửa hẹp mới vào được Thiên Quốc. Vì, Chúa Giêsu không hứa ban tiền bạc, của cải thế gian, cho những ai bước theo Người.
- Thứ hai : Hiền lành. Nhu mì. Khoan nhân
Bởi vì, chính Chúa hiền lành và khiêm nhường trong lòng. Vì Thánh Tâm của Người dầy tràn sự nhân ái. Hung tợn, độc ác, không thể có Nước Trời.
- Thứ ba : Sầu buồn, đau khổ, gánh vác nỗi vất vả, khó nhọc.
Rõ ràng, nếu kẻ hoan lạc, sung sướng, vui vẻ, hạnh phúc, nhà lầu xe hơi, kẻ hầu, người hạ, thì tất nhiên kẻ ấy đã hưởng hạnh phúc rồi.
- Thứ bốn : Khát khao công chính, khát khao sự lành. Khát khao điều thiện.
Bởi vì, Thiên Chúa là Đấng Công Chính. Ai khao khát công chính thì khát khao Thiên Chúa. Ai khát khao Thiên Chúa, thì hữu nhiên họ sẽ được no thỏa Thiên Chúa. Vì không có kẻ nào khao khát thế gian, mà lại được hưởng vinh quang Thiên Quốc.
- Thứ năm : Có Lòng Xót Thương, lòng trắc ẩn, lòng thương người, lòng bác ái.
Bởi vì, nếu mình không thương người khác khi họ gặp hoạn nạn, thì làm sao mình nhận được Lòng Thương Xót bởi Thiên Chúa. Điều nầy hoàn toàn hợp lý. Sự công bằng của Thiên Chúa.
- Thứ sáu : Tâm hồn trong sạch, thanh khiết, vẹn tuyền, không ô uế.
Bởi vì, Thiên Chúa là Đấng tuyệt đối trong sạch. Nơi Người là hoàn toàn siêu nhiên, vì Thiên Chúa là Thần Khí, là Ánh Sáng. Nơi Thiên Chúa cực sáng láng tinh tuyền. thánh Gioan tông đồ nói : “Người là Đấng thanh sạch” (1 Ga 3, 3).
- Thứ Bảy : Hòa Bình, Thuận Hòa, Xây dựng sự Bình An. Không hiếu chiến. Hiếu hòa, hiếu thuận. Không gây chia rẽ, đoàn kết. Thân ái, thân thiện.
Bởi vì, Nếu không tự kỷ an bình, thì làm sao hưởng hòa bình, không làm cho hòa bình, làm sao sống bình an. Đây chính là điều mình phải làm cho mình trước khi mình được hưởng.
- Thứ tám : Bị bách hại vì Nước Trời. vâng có thể hiểu bảy điều trên, đó là Thiên Quốc.
Bởi vì, Thiên Quốc là Nước Trời, Đấng sáng lập điều kiện để được vào Nước Trời, thì Đấng ấy chính là Nước Trời. Nếu, chúng ta can đảm, hy sinh vì Nước Trời, dù bị bách hại, thì đó là : Điều kiện được vào Nước Trời.
Vậy, công dân Nước Trời được gọi là gì ? Nếu như, không phải là thánh.
Từ đó, chúng ta có một định nghĩa nữa.Đó là : Thánh : Công dân Nước Trời.
Vâng, một định nghĩa đơn giản theo Tám Mối Phúc Thật.
Lạy Chúa Giêsu, Đấng chính là Cực Thánh, vì chính là Nguồn Thiện Hảo, và là ơn cứu độ, ngoài Chúa ra không có nguồn thiện hảo nào khác. Vì nơi Chúa, chính là hiện thân của Chúa Cha và Chúa Thánh Thần. Đấng Tác Sinh và Thánh Hóa nhân trần. Như vậy, Tạo Thành Cứu Chuộc và Thánh Hóa là công việc của Thiên Chúa, là Đấng Thánh. Xin thương ban cho chúng con là những phàm nhân bất xứng, hầu biết nhận ra và tôn thờ sự Thánh Thiện của Ba Ngôi Thiên Chúa, thì chúng con đáng được hưởng nhờ ơn thánh của Chúa để trở nên thánh như Người. Chúng con cầu xin Cha, nhờ Đức Giêsu-Kitô, Chúa chúng con, trong sự hiệp nhất của Chúa Thánh Thần. Amen./.
Lễ các thánh Nam Nữ 2014
P. Trần Đình Phan Tiến
You may also...